Trang

Thứ Tư, 15 tháng 8, 2012

ĐÊM ĐỘNG PHÒNG


CÔ DÂU THỬ TÀI CHÚ RỂ

Tối động phòng, cô dâu đóng cửa buồng, không cho chú rể vào, ra một vế câu đối đối, bảo đối được, mới mở cửa. Cô dâu đọc: Hang Thiên Thai, then khoá động đào, đóng chặt lại kẻo chàng Lưu quen lối cũ.
Cô dâu đã dùng điển "Lưu thần nhập Thiên Thai" để ra câu đối. Thật gay go!
Nhưng chú rể không phải tay vừa dùng luôn điển "Bái Công nhà Hán dẫn quân vào cửa Hàm Cốc", đối lại:
- Cửa Hàm Cốc, lỏng khuôn tạo hoá, mở toang ra, cho ông Bái dẫn quân vào.
Cô dâu chịu là đối giỏi và mở toang ngay cửa ra để đón chú rể vào.

TÌNH YÊU ĐƠN PHƯƠNG


Tình đơn phương
Chim trời ơi có khi nào mỏi cánh
Tình yêu anh rồi sẽ bay về đâu
Khi bến bờ là đại dương xa thẳm
Mòn mỏi tìm một đảo nhỏ tình yêu.
Cơn gió ơi có khi nào ngừng thổi
Để cảm xúc dừng lại phút giây này
Rồi tay anh sẽ hứng chiếc lá vàng
Cho tình yêu được chết trong hạnh phúc.
Nước mắt ơi có khi nào vị ngọt
Anh sẽ khóc để nếm mùi hạnh phúc
Để khóc cho đến khi đôi mắt mù
khiến buồn đau chỉ còn là bóng tối.
Nhưng em ơi chim bay biết mỏi cánh?
Cơn gió kia chẳng lúc nào ngừng thổi
Nước mắt rơi vẫn mặn chát trong tim
Anh đã chết khi tình là đơn phương
.
(SƯU TẦM)

Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012

THƠ TÌNH NHỚ VỀ EM


Anh thật ngốc…
Đã bao lần anh muốn cố quên đi
Để nhận về nhiều hơn là nỗi nhớ
Để bài thơ nay vẫn còn dang dở
Để hoa sữa phất phảng chút mùi yêu
Chắc tại vì anh yêu em quá nhiều
Mức tưởng chừng, không yêu ai hơn nữa
Nhưng em trao anh, một tình yêu xẻ nửa
Một nửa hao gầy, một nửa của mong manh...
Mình chia tay vì em, hay vì anh?
Do anh vô tâm hay vì em cố chấp?
Có chắc sau này, bước trên đường tấp nập
Con tim sẽ rung động trước bóng một hình ai
Bạn của anh là những nỗi đau dài
Trái tim khóc sau từng trang nhật ký
Cơn gió lạnh làm vết thương xưa âm ỉ
Đau xong lại lành – lành rồi lại đau
Vậy em nhé! Từ nay đến về sau
Đừng đánh cắp trái tim ai nữa nhé!
Để con tim ngốc nghếch, sẽ không còn non trẻ
Chỉ biết yêu và mong sẽ được yêu…
Thêm một lần anh ngốc nghếch
Ngốc nghếch vì yêu em

Vẫn là em
Vẫn là em, nhí nhảnh đáng yêu
Dáng người mảnh mai rất yêu kiều
Đôi mắt mơ màng nhìn đăm chiêu
Là người tôi nhớ, chính là em.
Vẫn là em, xinh xắn hồn nhiên
Nụ cười tươi tắn rất dịu hiền
Tâm hồn mơ mộng tuổi thần tiên
Là người tôi tìm, chính là em.
Vẫn là em, dễ thương dịu dàng
Tính nết thùy mị thật đoan trang
Thêm tính thảo hiền và duyên dáng
Người tôi yêu thầm, chính là em.
Vẫn là em, người vô tình
Khi bên tôi như bóng với hình
Nhưng em chẳng có cảm tình với tôi
Người tôi trách yêu, chính là em.
(Sưu tầm)